Hải Quang chiều lặng
Buổi chiều gió nhẹ mưa rơi
Hoa sen vươn nước một đời thanh cao.
Bước chân nhẹ gót tiêu dao
Hải Quang thiền tự lối vào cửa Không.
Đứng bên này, ngó bên song
Đôi bờ mộng mị trải dòng vô ngôn.
THỞ VÀ CƯỜI
Em ơi!
Hãy thở nhẹ…
Hãy cười tươi…
Tìm trong pháp lạc cuộc đời thảnh thơi.
Dù thay đổi…
Dù đầy vơi…
Quay về hơi thở về nơi “Phật mình”!
Quảng Kỉnh
12:13:00 24 thg 11, 2011
Một bài thơ nói về cảnh chùa rất hay,một khung cảnh yên bình