Gió thoảng
hương bay mùa hiếu hạnh
Lâng lâng
hơi thở niệm niềm thương
Xa xứ miền
thương về quê mẹ
Dặn lòng son
sắt tiếng ! Mẹ yêu
Có người năm
ấy ba lô bước
Ngoạn hưởng
vân du tiếng núi rừng
Vang vọng
gần xa chuông nhịp mõ
Dừng chân ôm
một nỗi nhà thiền.
Phương trời
xa xứ con cười nói
Tận mái nhà
tranh mẹ ngậm ngùi
Lăn tròn
khóe mắt người ướt đẫm
Vì sợ con
thơ khắc khổ nhiều
Nhiều năm
trôi rồi mẹ vẫn thế
Nét mặt gầy
gòm khung sườn má
Đêm khuya
chưa ngủ sớm tinh mơ
Mong mỏi con
thơ lớn trưỡng thành.
Xin lạy
người! Mẹ hiền đáng kính
Người cho
con dòng máu yêu thương
Người cho
con hình hài nguyên vẹn
Người cho
con giống hạt từ hòa
Người cho
con nghị lực sức sống
Xin lỗi mẹ!
con chưa muốn trưỡng thành
Lớn làm gì
khi mẹ cứ thế mòn
Xin quỳ gối
ôm chầm Mẹ kính yêu.
0 nhận xét